Ba ngày sau, đoàn sứ thần Tây Vực cuối cùng cũng tới.
Tạ Nguyên Gia nghe theo an bài của Phó Cảnh Hồng, trước tiên không triệu kiến bọn họ, chỉ cho người của Lễ Bộ đi tiếp kiến, an bài bọn họ ở tại dịch quán. Quý Thiếu Viêm cũng tán thành ý kiến của y, đám người Tây Vực trước nay luôn kiêu ngạo càn rỡ, cần giám sát bọn chúng mấy ngày đồng thời cũng thị uy cho bọn chúng biết.
Không ngờ đến, đám người này quả nhiên không phải là đèn cạn dầu. Bọn họ ngàn dặm xa xôi tới ký hiệp ước, thế nhưng Hoàng đế Trung Nguyên chỉ cho một quan viên cấp thấp của Lễ Bộ tới tiếp kiến, bên trong ngôn từ chất chứa đầy sự ngạo mạn, đám sứ thần ngang ngược liền bắt đầu làm ầm ĩ, quậy lên muốn gặp Hoàng đế Trung Nguyên.
"Mặc kệ bọn chúng đi." Phó Cảnh Hồng đang bồi Tạ Nguyên Gia viết chữ, sau khi nghe viên quan bẩm báo về đức hạnh của đám người Tây Vực đó, không nhẹ không nặng nói một câu, "Các ngươi phái thêm người đi theo bọn họ, đừng để bọn họ làm chuyện gì quá phận."
Người của Lễ Bộ tuân lệnh sau đó liền lui ra ngoài, lúc này Phó Cảnh Hồng mới nhìn về phía Tạ Nguyên Gia, "Hoàng Thượng nghĩ sao?"
Tạ Nguyên Gia đối với chuyện chính trị thật không am hiểu, nhưng y cũng cảm thấy Phó Cảnh Hồng làm đúng, "Hoàng thúc an bài không sai."
Phó Cảnh Hồng gật đầu tán dương: "Hoàng Thượng thực thông minh."
Vai chính gần đây đối xử với y càng ngày càng ôn hoà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/2999136/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.