Lại qua mấy ngày, Phó Cảnh Hồng quả nhiên đúng hẹn mang Tạ Nguyên Gia ra khỏi cung.
"Sao vậy, Hoàng Thượng hết muốn đi rồi à?" Phó Cảnh Hồng thấy Tạ Nguyên Gia ngơ ngác đứng bất động, nhịn không được trêu chọc nói.
Tạ Nguyên Gia lấy lại tinh thần, gật đầu như gà con mổ thóc: "Đi chứ, Hoàng thúc chờ trẫm một lát, trẫm đi chuẩn bị!"
Vừa dứt lời, y liền xoay người chạy thẳng vào trong tẩm điện, dọa đám thái giám cung nữ bên cạnh đồng loạt kinh hô, cứ sợ y bị ngã.
Tạ Nguyên Gia chạy về nội thất, sờ vách ngầm ở đầu giường kéo ra một ngăn chứa bí mật, bên trong chứa đầy các loại vật phẩm đáng giá có thể mang đi cầm mà y len lén thu thập được. Có rất nhiều món do Phó Cảnh Hồng đưa, cũng có nhiều món do Hoàng Hậu cho, đều là vật sở hữu của y, không có trộm cấp đồ vật trong cung.
Đã đi chơi phố thì nhất định phải mua sắm đồ, y cũng ngại để người khác bỏ tiền ra, bản thân có kho bạc nhỏ thì vẫn tốt hơn.
Y chọn tới chọn lui rồi quyết định cầm mấy hạt đậu vàng, là do Thuần Vu Nhã thấy y thích, nên cố ý đưa cho.
Đem ngăn bí mật một lần nữa đẩy trở về, cất mấy hạt đậu vàng vào túi tiền, sau đó lại thay long bào minh hoàng, mặc vào "Cẩm phục" bình thường, lúc này mới mở cửa phòng ra, để cho người ở bên ngoài tiến vào.
Phó Cảnh Hồng vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Tạ Nguyên Gia đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/2999134/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.