"Thâm Thâm xuất thân từ một gia đình nghèo khó, lại có một người anh trai xấu tính. Khi còn nhỏ, cô ấy thường xuyên bị bắt nạt ở trường nên trở nên sống nội tâm và ít nói. Sở dĩ cô ấy mặc những bộ quần áo đó là do cô ấy chỉ có thể mặc đồ cũ của anh trai mình. Sau này, áo phông và quần tây rẻ hơn, mua nhiều có thể được giảm giá!." Trần Nhã Thiến nói "mẹ, cô ấy cũng không dễ dàng gì, chúng ta không nên có thành kiến với người ta."
Làm sao mẹ Trần có thể nghĩ ra được những lời nói chân thành của đứa con gái bảo bối đều được nghĩ ra ở trong rạp chiếu phim, bà ấy bị cảm động trước những lời nói đó, có chút đồng cảm.
Sau khi Lâm Thâm Thâm trở lại, bà ấy gắp một chút đồ ăn ngon cho cô gái nhỏ, quan tâm hỏi cô tại sao ngày Quốc khánh không về nhà.
Lâm Thâm Thâm nói rằng cha cô không có ở nhà, anh trai cô quá bận rộn với công việc, không rảnh chăm sóc cô.
Mẹ Trần vừa nghe, thực sự là một cô gái nhỏ đáng thương.
Lại gắp cái đùi gà cho Lâm Thâm Thâm, an ủi nói: “Không có việc gì, mấy ngày này đi chơi với chúng ta đi, dì và bố Nhã Thiến định đến núi Dung Hoa bên cạnh nghỉ dài ngày, đến lúc đó cháu cũng đi cùng đi. Cháu bằng tuổi với Thiến Thiến, vừa là đồng học vừa là bạn cùng phòng, dễ có chuyện muốn nói."
Lâm Thâm Thâm cảm thấy ngoài ý muốn.
Dưới gầm bàn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-thao-den-ban-cung-phong/3614140/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.