Triệu Kiếm Quy đành phải quay vào.
Quý Hàn đã trở về phòng, ngồi bên cạnh bàn, đang nhìn xâu kẹo hồ lô trong tay, còn ngơ ngơ ngác ngác.
Triệu Kiếm Quy lên tiếng hỏi y: “Ngươi không định ăn sao?”
Không ngờ Quý Hàn lại bị hắn dọa hết hồn.
“Ngươi vào lúc nào?” Quý Hàn nói, “Làm sao ta không nghe thấy.”
Triệu Kiếm Quy hơi hơi nhíu mi: “Ngươi suy nghĩ cái gì? Làm sao lại không nghe thấy tiếng bước chân.”
Đối với người luyện võ mà nói, này thật sự là có hơi khác thường.
Quý Hàn: “Ta……”
Y gục đầu xuống, tựa hồ là không muốn nói.
Triệu Kiếm Quy sợ y lại nổi giận không lý do, đành đứng ở cạnh cửa xa xa mà nói với Quý Hàn: “Hoa hộ pháp bảo ta báo với ngươi, nàng nói Phi Ưng đường Vệ đường chủ đã đến chân núi, chờ ngươi triệu kiến.”
Quý Hàn: “Vì sao nàng không tự mình vào báo với ta?”
Triệu Kiếm Quy: “Nàng sợ ngươi tức giận.”
Quý Hàn: “……”
Triệu Kiếm Quy dè dặt hỏi: “Ngươi…… Ngươi đang tức giận?”
Quý Hàn trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên cả giận nói: “Ngươi hại bổn tọa mất hết mặt mũi!”
Triệu Kiếm Quy: “A?”
Quý Hàn: “Những người đó miệng rộng vô cùng, nếu như truyền ra ngoài giang hồ ……”
Triệu Kiếm Quy: “……”
Hắn bỗng nhiên nhớ tới câu chuyện hắn bịa về Ba Sơn đại hiệp cùng Mạc Bắc nhị kiệt.
Quý Hàn: “Chỉ sợ qua mấy ngày, trên giang hồ mọi người đều biết ngươi cùng ta……”
Y nói không được nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-du-do-sai-cach-giao-chu-ma-giao/2214691/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.