Triệu Kiếm Quy không biết giờ phút này phải làm thế nào mới tốt.
May mà không bao lâu sau Tiểu Lâm liền tỉnh lại.
Cục u trên đầu gã chưa biến mất, vậy mà đã kích động đến mức giống như hận không thể kéo Triệu Kiếm Quy chạy tám vạn dặm rời khỏi nơi đây.
“Cơ hội tốt nha! Triệu đại hiệp!” Tiểu Lâm hạ giọng nói, “Đây là một cơ hội tốt!”
Triệu Kiếm Quy hỏi gã: “Vậy …… Ta nên làm gì bây giờ”
Không có bí kíp chỉ dẫn, hắn bỗng nhiên cảm thấy chân tay luống cuống.
Tiểu Lâm: “Giáo chủ vì bảo hộ ngài mà thụ thương, giờ phút này ngài nên tỏ ra rất là lo lắng mới phải!”
Triệu Kiếm Quy: “……”
Đúng là có lo lắng một chút, nhưng không đến mức như lời Tiểu Lâm nói.
Tiểu Lâm: “Khi Giáo chủ tỉnh lại, còn thấy Triệu đại hiệp ngày đêm chờ đợi bên cạnh y, ngài mấy ngày liền chưa từng nghỉ ngơi nên ngày càng gầy yếu, cuối cùng chịu không nổi ngủ gật bên giường y, nhất định y sẽ rất cảm động!”
Triệu Kiếm Quy: “Này……”
Tiểu Lâm nói: “Triệu đại hiệp! Ngươi tin tưởng ta a!”
Triệu Kiếm Quy tạm thời tin gã.
Hắn chuyển ghế dựa lại, ngồi xuống cạnh giường Quý Hàn.
Ngồi yên như thế quả thật rất chán, Triệu Kiếm Quy thấy Quý Hàn chẳng có dấu hiệu nào cho thấy sẽ tỉnh lại, liền khẽ nhắm chặt mắt, âm thầm niệm lại khẩu quyết võ học.
Lúc này đã là sáng sớm.
Đợi đến tối hắn lại đi ăn chút cơm, coi như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-du-do-sai-cach-giao-chu-ma-giao/2214677/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.