Không có kiếm bên người, Triệu Kiếm Quy nén không được lo lắng.
Quý Hàn tự kiêu y võ nghệ cao cường, ngoài cửa không có nhiều hộ vệ canh gác, dù vậy, có thể một chiêu giết hại mấy hộ vệ này, đã là người cực kỳ đáng sợ.
Đại thị nữ sắc mặt tái nhợt, lại ra vẻ trấn định.
Quý Hàn không biết phát sinh chuyện gì, dù vậy, y cũng hiểu này là chuyện không tốt.
Y đã ngửi thấy mùi máu tươi.
Có ba người đạp cửa tiến vào.
Một tên như bạch diện thư sinh để râu, một vị thiếu nữ thanh y cỡ khoảng mười bảy mười tám tuổi, còn có một lão đầu nhi khô quắt khập khễng chống quải trượng.
Này thật sự là một tổ hợp rất kỳ quái, nhưng Triệu Kiếm Quy lại không hề thấy thú vị.
Vì ám sát Ma Giáo giáo chủ, Hàn Nha đồng thời phái đi tam đại cao thủ của bọn họ.
Bọn họ còn không thèm lén lút mai phục ám sát, bởi vì công phu của bọn họ, đã đủ giết chết phần lớn người trên giang hồ.
Mở miệng trước là bạch diện thư sinh.
Gã là Sử Cái.
Ánh mắt của gã dừng trên mặt Quý Hàn rất lâu, sau đó lên tiếng cảm khái.
“Không thể tưởng được Ma Giáo giáo chủ lại tuấn tú như vậy.” Gã thở dài, “Đáng tiếc.”
Quý Hàn: “……”
Thanh y thiếu nữ tỏ vẻ chán ghét: “Ngươi có thể đừng nói ghê tởm như vậy được hay không.”
Nàng tên Hứa Cảnh Oanh, từng là đệ tử chân truyền của chưởng môn phái Nga Mi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-nhu-the-nao-du-do-sai-cach-giao-chu-ma-giao/2214665/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.