“Ông”. Đi đến giữa cầu thang lên tầng hai thì Đoạn Ngọc cảm nhận được chính mình giống như đi qua một tầng cấm chế mỏng, nguyên thần ở trong tử phủ vừa mới tiêu hóa hết một giọt Tử Linh dịch pha loãng như có như không cảm nhận được uy áp.
“Tinh thần lực uy áp?”. Cảm giác này rất nhạt nhưng Đoạn Ngọc lại cảm thấy quen thuộc, lúc ở bên ngoài Truyền thừa chi địa hắn đã trải qua Tử phủ rèn luyện, chỗ kia có Đoạn Thần Đại Đế thiết lập tinh thần lực uy áp, hắn vừa cảm nhận được ở cầu thang này rất giống.
“Ồ? Lục lão đệ quả nhiên không đơn giản, ta lần đầu đi lên Võ Kỹ các tầng hai đã bị hù dọa một chút đây”. Lúc này Thôi Phong đi ở bên cạnh Đoạn Ngọc nghiêng đầu nhìn lại ồ lên nói.
Đoạn Ngọc liếc mắt nhìn y, lại cũng thấy được y đã vươn tay chờ sẵn chuẩn bị đỡ lấy chính mình. Tư thế kia cho thấy y cho dù muốn nhìn Đoạn Ngọc xấu mặt thì cũng thật là quan tâm Đoạn Ngọc, e ngại Đoạn Ngọc bị tinh thần lực uy áp làm cho giật mình.
“Thôi lão ca, ngươi đã biết là có tinh thần uy áp thì sao lại không nhắc nhở ra?”. Đoạn Ngọc lườm một cái ra vẻ tức giận hỏi.
“Ha ha, tinh thần lực uy áp này cũng không tính mạnh, ta nghĩ Lục lão đệ tuổi trẻ như thế đã có Mệnh Tuyền cảnh tầng hai thì nên có ý chí lực cường đại, chống đỡ chút tinh thần lực uy áp này không có vấn đề”. Thôi Phong cười nói, sau đó thì hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-hoi-thuong-de/1003179/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.