🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Nhất Tiếu Nại Hà



Vừa mở mắt, tôi lại thấy mình đang nằm trên giường của ký túc xá. 



Đầu óc tôi vô cùng mệt mỏi và rối loạn, tôi vội xuống giường, nói với A, B và C: “Mau lấy hết tiền trong người của các cậu ra.” 



"???" A, B và C đều không hiểu nhưng vẫn đưa tiền cho tôi. Tôi cầm tiền chạy ra ngoài, A vội giữ chặt tay tôi lại: “Zombie sẽ tới đây, cậu ra ngoài làm gì?” 



Tôi sốt ruột nói: "Mình muốn ra siêu thị để mua lương thực dự trữ, lỡ như đứa nhỏ cắn người kia đến khiến dịch bùng phát thì mình cũng có đủ thời gian trữ lương thực!” 



Bỏ A ở lại, tôi chạy nhanh xuống lâu, bỗng nhiên phát hiện một đoàn xe xếp thành hàng thật dài trước ký túc xá, toàn bộ đường đi đã bị phong tỏa. 



Tôi chợt giật mình: Tất cả mọi người đã sống lại, bọn họ đều có trí nhớ của kiếp trước. 



Phía trước chiếc xe chở đứa nhỏ zombie kia là cảnh sát vũ trang và đặc công. 



Cửa xe đột ngột mở, đứa nhỏ zombie vọt ra ngoài, có một anh chàng xuất hiện từ trong đám người đông nghẹt và đánh nhau với đứa nhỏ đó. 



Tôi nhìn kỹ, phát hiện anh chàng đó chính là K. 



Trong lúc tôi đang để ý đến tình huống trước mặt, có người ở bên cạnh cứ nhìn chằm chằm vào tôi. 



Tôi hỏi: "Cô nhìn cái gì?"



Cô ta nói: "Tôi không có nhìn cô, tôi nhìn người sau lưng cô cơ.” 



Tôi nhìn lại, chẳng có gì cả, trong khi tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-hoi-co-han/2289264/chuong-4-1.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Luân Hồi Có Hạn
Chương 4-1: Kết thúc
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.