Con người chết đi, hồn liền nhập về cõi hư không hỗn độn.
Chân nàng giẫm lên vô số hỏa trùng đang phát sáng, giống như lạc vào khu rừng bí ẩn trong trang sách.
Không biết từ đâu có gió thổi đến, từ xa xa thổi lên tóc cùng ống tay áo nàng, rồi ập về phía phương xa.
Nàng đứng tại chỗ xa lạ vắng vẻ này, mở miệng: "... Ngài Diêm vương?"
Đáp lại nàng là một giọng nói kỳ ảo: "Địa ngục vô gián, chỉ có u minh Tà thần."
Lúc hắn nói chuyện, không khí chấn động, mặt đất rung chuyển, biến hóa càng thêm nhanh chóng, bọn côn trùng giống như bị chấn kinh bay tán loạn. Tim phổi của nàng cũng chấn động, chịu một trận đau đớn.
Thanh âm lạnh lẽo vẫn còn tiếp tục: "Rơi vào địa ngục vô gián, có gì dị nghị không?"
Tô Khuynh ngập ngừng một chút, không nói một lời dập đầu.
"Tô Khuynh." Người bí ẩn lên giọng, giống như chỉ điểm lại giống đang cảnh cáo, "Lúc còn sống là người thiện lương, không phạm vào tội nặng, sau khi chết lại xuống địa ngục, ngươi nói xem là vì sao?"
"... Dân nữ..." Nàng quy củ đi một lễ bái một lễ, "Coi trọng tư tình thúc tẩu, uổng công học luân lý làm người,..."
Hình như không phải chuyện này...
"Không đúng."
"... Chia lìa tình thân, phận làm nữ nữ, không thể tẫn hiếu..."
"Còn nữa."
Đầu nàng càng choáng váng lợi hại hơn: "... Phận làm thê, không thể sinh con nối dòng..."
"Nói bậy."
Một tiếng đó như chùy nện lên ngực, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ham-cuong-che/2617460/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.