Thiên Hạ Đệ Thất lạnh lùng nói:
- Ngươi sai rồi.
- Chuyện thế gian nào phân đúng sai?
Bạch Sầu Phi kiêu ngạo hỏi lại:
- Ta thành công lật đổ Tô Mộng Chẩm, lúc đắc thế cầm quyền, bao nhiêu người nói Tô lão đại bảo thủ cố chấp, cho nên mới gặp báo ứng này, còn khen ta quyết đoán kịp thời, có bản lĩnh tạo nên danh tiếng. Hôm nay các ngươi tới bao vây, khi ta chưa thể giết địch bình loạn, dĩ nhiên mọi người đều nói ta sai. Thực ra thế gian sai hay đúng nào có ai biết? Các ngươi nói ta sai, ta lại không chịu phục. Chẳng lẽ ta phải bó tay chờ chết, chờ Tô Mộng Chẩm đến trừng trị ta, như vậy mới gọi là trung thành? Cả đời ta đã nếm đủ thất bại, nhưng chưa bao giờ buông xuôi. Ta chỉ biết, gặp khó khăn thì phải đứng lên, gặp cường địch thì phải mạnh hơn. Ta có thù sâu hận lớn với Tô Mộng Chẩm, cũng có huyết hải thâm thù với các ngươi, những kẻ góp phần đẩy ta vào tình cảnh hôm nay, không thể tháo gỡ được.
- Ta không phải nói chuyện này.
Thiên Hạ Đệ Thất lạnh như băng nói:
- Ta giúp ngươi, không phải là vì cùng chung bí mật với ngươi. Nếu như muốn giữ bí mật, không bằng giết ngươi diệt khẩu. Ta vốn được tướng gia phái đến giúp ngươi một tay.
Bạch Sầu Phi kinh ngạc.
Hắn hoàn toàn không ngờ, vào lúc này, cảnh này còn có người chịu đứng về phía hắn, hơn nữa người đó lại là Thiên Hạ Đệ Thất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617429/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.