Hai bóng người vốn dính vào nhau chợt tách ra, chủ yếu là nữ đẩy nam ra.
Cả khuôn mặt Ôn Nhu đều đỏ lên hừng hực. Nàng nhìn móng tay, lập tức phát giác nước mắt nước mũi của mình dính đầy mặt, liền dùng tay áo của Bạch Sầu Phi lau đi, giống như là một tấm khăn trải bàn tiện tay nhặt tới vậy.
Bởi vì thân thiết.
Nhưng Bạch Sầu Phi lại cảm thấy hít thông không thông.
Hắn đương nhiên không phải tiếc bộ áo trắng trên người, mà là vào lúc này lại có người đưa rượu lên, hơn nữa còn là do hắn đã sớm an bài.
Còn không cần dùng đến thuốc, cô gái này đã mặc cho hắn ức hiếp.
Hắn mở cửa ra, trông thấy Tường Ca Nhi và Âu Dương Ý Ý, bọn họ bưng thức ăn và rượu đến.
Rượu có hai bình, món ăn không nhiều lắm, nhưng lại đầy đủ sắc hương.
Lẽ ra, những chuyện như châm trà rót nước nói gì cũng sẽ không đến phiên Âu Dương Ý Ý và Tường Ca Nhi đi làm.
Đây đương nhiên là thức ăn đặc biệt, rượu đặc biệt, còn có một chậu nước, không biết là dùng để rửa mặt, rửa tay hay rửa thứ gì.
Hai tên tâm phúc này cũng không phải lần đầu tiên làm chuyện như vậy, bọn họ xử lý giống như đã có hiểu ngầm, thuận buồm xuôi gió.
Bạch Sầu Phi bảo bọn họ bưng rượu và thức ăn vào, đặt lên bàn, sau đó nháy mắt ra hiệu:
- Tốt lắm, ra ngoài đi!
Bọn họ lại không đi, cũng nhìn hắn nháy mắt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617327/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.