Tôn Ngư đi đến cầu kiến Long Bát thái gia, Long Bát lập tức cho tiếp kiến.
Tôn Ngư vừa vào nhà trong, liền thấy Long Bát đang nói chuyện với một vị đầu đà, còn có hai người khách khác.
Vị đầu đà này đang cầm chén uống trà, tay trái của hắn lại thiếu mất ngón út.
Còn về hai người khách kia, Tôn Ngư cũng đã từng gặp.
Lai lịch của bọn họ đều không nhỏ, một người là trang chủ Lạc Anh sơn trang Diệp Bác Thức, còn một người là tổng đà chủ Thiên minh Trương Sơ Phóng.
Hiển nhiên bọn họ đang “bí mật thương nghị chuyện quan trọng”, có điều bọn họ cũng không xem Tôn Ngư là người ngoài. Long Bát truyền Tôn Ngư vào, vừa thấy dáng vẻ phờ phạc của hắn, lập tức hỏi ngay:
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Là chỗ Bát gia xảy ra chuyện mới đúng chứ?
Tôn Ngư hỏi ngược lại.
- Cái gì? Chỗ của ta?
Long Bát nhất thời không hiểu.
- Thật ngạc nhiên.
Đầu đà kia cười nói:
- Chỗ Bát gia đây vẫn bình an vô sự. Ai dám động thổ trên đầu thái tuế?
- Là không ai dám gây chuyện dưới uy danh của Bát gia.
Tôn Ngư thấy loại người giỏi tâng bốc nịnh hót này đúng là quá nhiều, chính hắn cũng bắt đầu từ đó mà đi lên, cho nên hắn cũng mặc kệ đầu đà gì, hỏi ngược lại một câu:
- Nhưng lại có người dám ở sau lưng Bát gia đào đất nạy tường. Nếu thật sự xảy ra chuyện, ngươi có gánh vác được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617300/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.