Người bị áp giải là một cô gái.
Vương Tiểu Thạch vừa nhìn thấy cô gái này, lập tức cảm thấy đau đầu, gần như muốn nhảy lên mắng lớn:
- Cô làm gì vậy? Không phải bảo cô đi Tượng Tị tháp à? Tại sao lại để cho người ta bắt?
Cô gái bị áp giải vào, đương nhiên là mất đi tự do.
Cô gái mất đi tự do, dĩ nhiên là bị người ta khống chế.
Cô gái bị khống chế, không ngờ lại là “Tiểu Hàn Sơn Yến” Ôn Nhu.
Thấy Vương Tiểu Thạch tức giận như vậy, vành mắt Ôn Nhu đỏ lên, môi trề ra:
- Ngươi! Ngươi! Ngươi!
Nàng lại không nói tiếp được.
Vương Tiểu Thạch vừa thấy dáng vẻ của nàng ủy khuất như vậy, lại không mắng được nữa, đành giậm chân nói:
- Không đúng à? Bảo cô đừng có đi ra ngoài gây chuyện, bây giờ rơi vào trong tay người ta, hay thật đấy!
Ôn Nhu lại khóc lên, dường như quên mất đang bị kẻ địch bắt giữ.
- Ngươi thấy ta bị người ta bắt, vui lắm phải không? Ngươi hung dữ như vậy, vừa thấy mặt đã mắng chửi, cũng không quan tâm đến người ta!
- Ta, ta, ta…
Vương Tiểu Thạch lại tức đến xoa tay giậm chân:
- Ta làm sao không quan tâm đến cô!
- Ngươi quan tâm ta à?
Ôn Nhu khóc như hoa lê dính hạt mưa, càng khóc càng mang theo mưa gió:
- Ngươi quan tâm ta mà lại mắng ta?
- Ta… ta mắng cô là vì muốn tốt cho cô.
Vương Tiểu Thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617267/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.