Vụ nổ đã xảy ra.
Nguyên Thập Tam Hạn không tránh được, nhưng “mũi tên cuối cùng” của hắn cũng đã bắn ra.
Đó là một mũi tên vô hình.
Hóa ra mũi tên màu đỏ hữu hình được nội lực kỳ dị của hắn truyền vào, đã hoàn toàn mất đi hình thể.
Đây là một mũi tên trong suốt, tên vẫn bắn vào trái tim Gia Cát tiên sinh.
Lúc này, một bàn tay của Gia Cát lại dựng thẳng trước buồng tim theo tư thế lễ phật.
Mũi tên kia không nhìn thấy, cho nên không cách nào né tránh.
Mũi tên kia không có tiếng, cho nên không thể nào lánh đi.
Mũi tên kia cũng không làm kinh động không khí, nhưng lại rõ ràng xé gió bay đến.
Mũi tên bắn vào buồng tim Gia Cát tiên sinh, nhưng nơi đó đã có một bàn tay của Gia Cát đang dựng thẳng, cho nên mũi tên kia đâm vào mép tay.
Trận chiến này đã kết thúc, kết thúc rất nhanh, thậm chí là rất đột ngột, chỉ để lại tàn cục.
Đạt Ma kim thân ở lại trong chùa, nhưng đã hoàn toàn vỡ vụn, vết máu loang lổ.
Khi vụ nổ vừa xảy ra, Nguyên Thập Tam Hạn đã phá tượng rời đi, bảo toàn tấm thân tàn.
Tượng thần Đạt Ma đã thay hắn ngăn cản một kiếp, nhưng một thương “kinh diễm” này nổ tung trước người hắn, cho dù hắn sống sót được cũng quyết không dễ chịu.
Vì vậy hắn lập tức rời đi, trước khi đi còn ra tay với Lão Lâm hòa thượng đang muốn cản đường hắn, đó là “tay đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617122/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.