Hai người vừa gặp mặt đã ra tay.
Vừa bắt đầu ra tay, bước đầu tiên chính là lui, vội vàng lui lại thật nhanh.
Đuôi tóc trắng của Gia Cát tiên sinh chỉ hơi phất lên, người đã lui ra một trượng.
Nguyên Thập Tam Hạn chỉ chớp mắt một cái, trong chớp mắt đó cũng lui ra một trượng.
Hai người không hẹn mà trước tiên đều quyết định lui lại, giữ một khoảng cách, dùng kế sách an toàn.
Bọn họ giống như gặp phải rắn độc mãnh thú nào đó, trước tiên kéo dài khoảng cách để dễ phản kích, tính toán rồi mới hành động.
Hai người đều lui lại một trượng, cách xa hai trượng.
Trong lúc hai người lui lại, đầu gối không cong, vai không lỏng, hoàn thành thế lui. Ngay cả cao thủ tuyệt đỉnh lúc di chuyển cũng hơi lắc người, nhưng bọn họ vội vàng rút lui lại giống như không hề nhúc nhích.
Đó là một tư thế dũng cảm rút lui.
Trong cuộc đời, có lúc dũng cảm rút lui còn cần dũng khí nhiều hơn so với dũng cảm tiến tới.
Hai người vừa dừng lại, một người rút tên, giương nỏ, nhắm chuẩn; một người vung thương, cầm cán, rung tua.
Trong nháy mắt này, tên của Nguyên Thập Tam Hạn đặt trên cung đột nhiên “không thấy nữa”.
Thương của Gia Cát tiên sinh lại biến thành một đóa màu đỏ, hoa làm người ta kinh ngạc vì sự xinh đẹp của nó.
Thương có hoa thương.
Trên đầu thương có một chùm tua đỏ. Khi mũi thương di chuyển, tua đỏ lại vẽ nên một đóa hoa xinh tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-anh-hung/2617120/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.