8h, khách sạn Star.
La Lệ mặc một việc váy bó eo, xẻ từ đùi xuống, trông vô cùng gợi cảm. Cô ta ăn mặc lả lơi đi vào phòng VIP đã được đặt trước. Trong phòng, chỉ có mình Mộ Vân Triệt ngồi uống rượu, cô ta õng ẹo đi tới.
“Triệt! Em…”
“Đừng gọi tôi như vậy!” Mộ Vân Triệt lạnh lùng ngắt lời. “Hôm nay tôi tới, là muốn bàn một vụ giao dịch.”
“Chuyện gì nha?”
“Chỉ cần cô giúp tôi moi được thông tin về cuộc thầu sắp tới từ miệng Hoằng Lâm, tôi sẽ cho cô một cơ hội.”
“Cho cơ hội? Anh không còn yêu em sao?”
“Yêu cô? Cô chẳng lẽ không nghe được tiếng rên rỉ trong điện thoại?”
“Em biết, anh chỉ đang đóng kịch để chọc giận em thôi. Nhưng anh yên tâm, em không hiểu lầm gì cả.”
Trán Mộ Vân Triệt đầy hắc tuyến. Người đàn bà này sao lại tự tin đến mức biến thái như vậy chứ? Anh không nói nhiều, cầm áo vest đứng lên rời đi. La Lệ ôm lấy anh từ phía sau, cọ cọ ngực vào lưng anh, nũng nịu:
“Đêm nay anh không ở lại với em sao?”
“Buông tay! Nếu không tôi lập tức tống cô vào tù.” Mộ Vân Triệt chỉ cảm thấy một trận ghê tởm. Phải giặt cho sạch cái áo này mới được. Không! Tốt nhất là vứt luôn.
“Em biết anh sẽ không làm vậy đâu.” Cô ta tiếp tục mềm mại không xương dụi vào lưng anh. “A! Triệt”
“Câm miệng!” Mộ Vân Triệt đưa tay lên bóp cổ cô ta, nhìn La Lệ trắng bệch không chút sức sống, anh mới bỏ tay ra “Tôi cảnh cáo cô, nếu còn dám chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-tinh/180816/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.