Lâm Khước Li cảm thấy mình như nửa tỉnh nửa mơ, ý thức có vẻ như vừa được tự do trong một khoảnh khắc, cảm giác này rất quen thuộc, thường xuyên gặp khi đang học mà gật gù ngủ gật.
Nhưng bây giờ cậu đang ngồi trên một tảng đá lạnh băng, không có chỗ tựa lưng. Đầu cúi xuống, nghiêng nghiêng mấy lần, cuối cùng không chống nổi mà ngả người xuống.
Hạ Lan Tuyết ngồi ngay trước mặt, nên khi Lâm Khước Li ngã xuống thì đầu của cậu lại gối lên đầu gối của Hạ Lan Tuyết.
Hạ Lan Tuyết chẳng có phản ứng gì, chỉ khẽ mở mắt, cúi xuống nhìn đầu tóc xù xì kia.
【Chúc mừng ký chủ hoàn thành tiếp xúc tứ chi: nằm lên đầu gối, thưởng 3 điểm tích phân!】
Âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu, dọa cho Lâm Khước Li tỉnh hẳn, bật dậy ngay lập tức.
Được thêm điểm là chuyện tốt, nhưng cả người Lâm Khước Li cứng đờ. Cậu có cảm giác như mình vừa biến nhiệm vụ tiếp xúc tứ chi thành nhiệm vụ ám sát, vội vàng chống chế: "Đệ tử không có ngủ, đệ tử chỉ là... chỉ là..."
Hạ Lan Tuyết: "Đang ngủ?"
"Cũng... cũng đúng ạ, ý đệ tử là..."
"...Thôi, không nói nữa. Sư tôn, đệ tử sai rồi! Đệ tử sau này không dám tái phạm nữa!"
Hạ Lan Tuyết: "Thước mới vừa giao cho ngươi, đã muốn dùng rồi à?"
Lâm Khước Li: "......"
Lần này thì Lâm Khước Li thật sự muốn khóc.
Cậu hoảng hốt rút cây thước ra, hai tay dâng lên. Khi thấy Hạ Lan Tuyết nhận lấy, cậu run run chìa hai tay ra, lòng bàn tay hướng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-su-ton-song-tu-sau-do-mang-con-chay/5213639/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.