Võ Minh Thần bàn với hai nàng xuyên rừng vượt lên vùng núi Liễu Đình
Cờ Đen cũ, và theo đường cũ lên ngọn có động Thủy Tôn, lên hang Bạch viên, rồi mới hạ sơn theo lối trước! Vừa lần đi, ba người vừa thận trọng phát điện công rà khắp bờ bụi tàn cây thấy gì khả nghi mới cho chim thư baylên thám sát. Len lỏi tới khu Nam rừng, vẫn chỉ thấy im lìm kỳ dị. VõMinh Thần dùng tay trái rà lên một tàn cây rậm bỗng chạm phải một condơi bằng con heo giống rớt xuống gốc cây, lieu đao xuyên qua bụng! Thởphào, Võ ghé tai bảo nhỏ hai người:
- Có kẻ rình rập! Nhưng nó ở chỗ khác, cho dơi canh chừng! Coi chừng! Hai nàng gật đầu. Được mộtquãng nữa, bỗng có tiếng vỗ cánh phành phạch trên cao, một bóng dơi dơibay sát tàn cây. Cứ thế, thỉnh thoảng lại gặp một con, khi trên sườn núi lại gặp chèo bẻo, diều hâu, quạ, cắt bay xà sườn núi. Như thám sát tìmtòi. Ba người dè mặt, chỉ nương bóng tối lướt đi. Cuộc đăng sơn that vất vả, lên tới khu đỉnh hang "khô lâu" đã thấy beo đen cọp vằn trong kẹtđá nhảy ra đón. Vì phải vượt vực rộng, không còn tiện cho thú qua, Võbảo hai nàng xuống núi, hẹn gặp dưới khi đóng binh. Đoạn một mình chàngvượt đi. Đến khu động Thủy Tôn, chỉ thấy vách đá im ỉm dương thành,chàng thử gọi không thấy đáp ứng, hiểu ngay Bạch viên không hề chạy vàođộng này. Bèn lên thẳng ngọn núi đào. Nhưng chỉ thấy mấy con vượn múatung tăng đu nghịch, chẳng thấy dạng cặp vượn đâu. Mãi khi đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-han-rung-xanh/2122275/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.