Đột nhiên chàng tuổi trẻ bừng tỉnh giấc mê, mở choàng mắt, ánh đỏ khé làm chói mắt, chàng vội đưa tay dụi, mới hay mình bịtrói chặt như bó giò, chân bị xiềng lòi tói to bằng cổ tay người và nằmngửa trên một tấm thạch bàn rộng.
Sực nhớ lại chuyện chiều bịthuốc mê lưới chụp, chàng trai vội lăn mình nằm sấp, dòm quanh, mới haybị nhốt trong một căn nhà đá, chừng một cái hang đục lòng núi, bốn bềvắng lặng, trên vách có cắm một thoi nhựa trám lớn hắt từng vùng sáng đỏ khé nham nhở, khắp lòng hang trống trơn chẳng có vật chi khac ngoàihàng chấn song to như cây tre chắn ngay trước mặt. Bên ngoài chấn song,là một khu hang nữa ăn thước thợ hun hút.
Không một bóng người. Không cả tiếng động. Cũng chẳng thấy Quản Kình cùng cô gái quỷ kia đâu.
Dòm quanh mình, súng ống, khiên giáp, hành lý, ngựa, chó cũng đâu mất. Cảđến áo giáp cũng bị lột đi, di vật, vòng điểm huyết cùng sợi dây chuyềnmang trong mình cũng biến sạch. Sực nhớ đến bọc di hài mẹ để dưới giỏhành trang, chàng trai vụt thấy đau nhói tim lo ngại xót xa.
-Bao phen vào sinh ra tử đều thoát khỏi, không ngờ mới lạc đến vùng độngdữ này, lại bị chúng bắt dễ như không! Lạ thật! Sao có thể bị khói mêchóng đến thế? Dẫu mình có hít phải một chút, huyệt đạo có mở ra mấykhắc lúc vọt ra đánh giải vây, mọi khi đâu ngất ngay được? Hừ! Thuốckhói mê loại gì lại ghê đến vậy? Sẩy chút sa cơ liền! Xem chừng bọn nàylợi hại dữ.
Chàng trai nghieng đầu lắng tai nghe, hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-han-rung-xanh/104936/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.