Giọng nói của viên chúa núi Mã Đầu Quảng Tây chầm chậm vang lên giữa lònghang lạnh, im không tiếng động, chỉ nghe có tiếng củi thông cháy lép bép, xôngmùi thơm khét, thỉnh thoảng có một cơn gió từ ngoài triền núi cao lùa vào, thổi rạp thoi lửađuốc, gió chạy trốc quan tài nghe cũng xa xăm mơ hồ lạ.
Viên tướng lạc thảo Tàu nói tiếng Quảng Đông, thỉnh thoảng lại nói một tràng tiếngQuan Hỏa pha một vài tiếng Kinh lơ lớ, chàng trai Việt lặng lẽ đứng nghe, không nói thêmlời nào. Lúc đầu, chúa Mã Đầu còn nói giọng điệu nhu hòa, điềm tĩnh, sau tới những đoạnghê gớm quái gở ông ta không nén được, giọng trở nên hầm hập, mặt mày biến đổi theochuyện kể, sống động hết sức.
Thỉnh thoảng ông ta ngừng lại thở, nén cảm xúc, ngó Võ như dò phản ứng. Ông ta kể tỉmỉ, từng động tác, cố nhớ từng câu nói, từng cử chỉ của các nhân vật liên hệ.
Từ lúc gặp quỷ bốn chân rượt thiếu phụ, đến khi quỷ chúa tứ túc hấp thiếu phụ thànhcái túi da gớm ghiếc, lúc mấy người thoát nạn, chạy tới động Mèo trên núi, bị quỷ tinh theobắt, tới chiều hôm sau, suýt rơi vào vuốt quỷ tại vùng Cầu Mây miệt Nước Hai, may được lãodị nhân Quy Võng Lạng giải cứu đem "đứa bé vòng xanh" về nuôi dạy... Nhất nhất ông tađều kể rõ, đặc biệt là tiếng kêu thống thiết của thiếu phụ trẻ đẹp trước giờ lâm chung...
Mãi hai tiếng đồng hồ sau, chúa núi Đầu Ngựa mới ngừng lại, đưa tay lau mồ hôi trán,thở phào một hơi như muốn trút được cả mười bảy năm ôm ấp nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-han-rung-xanh/104931/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.