Quỳnh Chi để xe máy của cô cho bé Hân chạy về nhà, còn cô thì một mình lang thang trên đường.
Bây giờ cô không muốn về nhà, không muốn nhìn thấy mặt của Minh Triết.
Chẳng biết phải đi đâu, cuối cùng cô quyết định đến nhà của chị Ly.
Nhưng cô lại không đi vào nhà mà cứ ngồi ở trước cửa, cô sợ chị Ly nhìn thấy bộ dạng thảm hại của mình.
Nhưng Quỳnh Chi không ngờ tới, lúc này chị Ly lại đi ra ngoài đổ rác và đã nhìn thấy cô.
Chị bị doạ cho giật mình một cái, rồi nói : “ Con nhỏ này, đêm khuya ngồi lù lù ở trước cửa nhà mà không lên tiếng, định hù chị đứng tim chết à ?”
Quỳnh Chi không nói gì, chỉ cúi gằm mặt xuống đất.
Chị Ly nhận ra có gì đó không đúng, nhìn kỹ Quỳnh Chi một chút, chị hỏi : “ Nè, mày khóc đó hả ? Có chuyện gì vậy ?”
“ Đi vào trong nhà nói cho chị nghe.” Chị Ly nắm lấy tay cô kéo vào nhà.
Vào trong nhà, Quỳnh Chi ngồi cuộn tròn trên ghế.
Điện thoại ở trước mặt cô không ngừng reo lên inh ỏi, là Minh Triết gọi đến, nhưng cô không nghe máy.
Chị Ly cầm cốc nước đặt xuống trước mặt Quỳnh Chi.
Cuối cùng cũng không nhịn được chị mới lên tiếng : “ Sao không nghe máy đi, từ nãy đến giờ cũng gọi đến cả mấy chục cuộc rồi đó.”
Quỳnh Chi cầm điện thoại lên, dứt khoát bấm tắt nguồn luôn cho anh ta khỏi gọi nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3714409/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.