Sau đó, Minh Triết kéo Quỳnh Chi ngồi xuống bên cạnh anh.
Lúc này, bà nội mới giới thiệu với Minh Triết : “ Triết, đây là bé Nhi con của bác Trung, hồi đó con bé học chung trường cấp ba với con đấy. Con xem, con bé lớn lên nhìn trổ mã xinh đẹp chưa kìa.”
Cô gái tên Nhi đó mỉm cười e thẹn nói : “ Em chào anh Triết.”
Bà nội lại nói tiếp : “ Nhớ lúc trước, hai bên nhà thân thiết đến mức suýt nữa thì đã định hôn ước cho con với bé Nhi rồi đấy. Con còn nhớ không ?”
Minh Triết lúc này không nhìn bà nội cũng không nhìn cô gái kia, mà chăm chú quan sát nét mặt đăm chiêu, trông rất căng thẳng của Quỳnh Chi.
Quỳnh Chi thì lại nhìn vào cô gái tên Nhi. Quả thật gương mặt khá xinh xắn, dáng người đẹp, da cũng trắng, đúng kiểu đàn ông nào nhìn qua cũng sẽ thích.
Cô không ngốc, đương nhiên biết vì sao bà nội lại đưa cô gái này đến đây.
Từ trước đến giờ bà nội đã không thích cô vì thế luôn muốn tìm kiếm một đứa cháu dâu khác, bây giờ bà đã tìm được rồi, liền đem đến cho Minh Triết xem mắt.
Cô nhìn sang Minh Triết, cũng không biết tên Minh Triết này có biết ý đồ của bà nội anh không nữa.
Bà nội thấy Minh Triết không trả lời lại, liền cao giọng gọi : “ Minh Triết !”
Anh mới giật mình quay sang nhìn bà nội : “ Dạ ?”
“ Bà nội hỏi con có nhớ không ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3704450/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.