Lúc này, Minh Triết cuối cùng cũng không chịu nổi nữa mà nắm lấy cổ tay Quỳnh Chi, rồi kéo cô đứng dậy.
Quỳnh Chi không biết anh muốn dẫn cô đi đâu nữa, chỉ biết rằng hai người đi được một đoạn khá xa, đến mức không còn nghe âm thanh ồn ào của buổi tiệc nữa.
Minh Triết dẫn Quỳnh Chi vào trong nhà vệ sinh.
Anh nhanh chóng khóa cửa lại, sau đó đẩy mạnh cô vào tường.
Lưng của Quỳnh Chi bị đập vào bức tường cứng rắn khiến cô đau đớn mà hét lên một tiếng.
Minh Triết bóp chặt lấy cổ tay cô, giận dữ nói : “ Quỳnh Chi, cô làm tôi rất tức giận đó có biết không ?”
Quỳnh Chi có chút uất ức : “ Tôi đâu có làm gì đâu.”
Anh gắn lên từng chữ một : “ Không làm gì ?”
Minh Triết nhếch môi, nụ cười chua chát khẽ nói : “ Cô không muốn kết hôn thì thôi đi, đằng này nhìn thấy người phụ nữ khác đến gần tôi mà cô có thể ngồi bình tĩnh như vậy sao hả ?”
Cô không ngờ Minh Triết giận cô là bởi vì cô không nói gì khi nhìn thấy cô bé kia đến gần anh.
Nhưng mà, lúc đó rõ ràng anh đã từ chối cô bé đó rồi, vì thế cô mới yên tâm không nói gì.
Quỳnh Chi khẽ nói : “ Tôi xin lỗi !”
“ Xin lỗi...xin lỗi, suốt ngày cô chỉ biết xin lỗi tôi thôi à ?”
Minh Triết bây giờ vô cùng nóng nảy, không dễ nói chuyện.
Quỳnh Chi cắn môi, khẽ gọi :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-gan-rom/3701350/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.