"Vỹ Lam, trợ lý của cô đâu mà để cô một mình thế này?" Chị Lâm, thợ trang điểm cho bộ ảnh kì này tiến lại hỏi tôi. Tôi khoác chiếc balo lên người đáp:"Tiểu Mễ mấy hôm nay phải thi nên em cho cô ấy nghỉ vài hôm."
Chúng tôi cùng bước vào thang máy rồi lên tầng mười ba của khách sạn. Hiện tôi đang ở khách sạn Huyền Vũ, một trong những khách sạn nổi tiếng trong nước. Trong thang máy chỉ có chúng tôi. Tôi và chị Lâm cùng hợp tác với nhau nhiều lần lên cũng coi như là quen biết. Chị hỏi tôi rất nhiều điều, nào là khi nào thì tôi có bạn trai, sở thích của tôi là gì, và làm công việc này có thấy mệt mỏi không. Tôi cảm thấy rất mến chị ấy, và cũng rất ghen tị vì chị đã có riêng cho mình một tổ ấm hạnh phúc. Chẳng mấy chốc lên đến tầng mười ba. Tôi và chị Lâm từ phòng đối diện nhau lên rất vui mừng, vì lúc nào cảm thấy buồn chán thì có thể tâm sự với nhau.
Sắp xếp lại quần áo cho vào trong tủ, tôi đi tắm rửa rồi thay một chiếc váy suông màu trắng vô cùng thoải mái. Thang máy vừa mở ra thì tôi vô cùng ngạc nhiên vì người trong thang máy là Chúc Vũ Huyền. Hôm nay anh ta vận trên mình một bộ vest màu đen vừa vặn tôn lên dáng người cao dong dỏng và nét mắt càng kiên nghị. Chúc Vũ Huyền nhìn thấy tôi thì vô cùng ngạc nhiên, không biết có phải tâm linh tương thông không mà cả hai cùng chào:
"Không ngờ được gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-doi-em-anh-thich-lam-sao/2159310/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.