"Thím Mạc, để tôi giới thiệu lại lần nữa, Sầm Dao đã trở về"
Lúc thím Mạc nghe cậu chủ muốn giới thiệu thì còn nghĩ có cần mỉm cười hay không, dù sao cũng là người phụ nữ của cậu chủ.
Nhưng khi nghe tới nửa câu sau, trong ánh mắt bà ấy tức khắc hiện lên vẻ mờ mịt.
Bà ấy mấp máy môi, không dám tin nhìn Sầm Dao, hỏi: "Là phu nhân ư?"
Thương Đình Lập nói rõ đầu đuôi một cách đơn giản.
Thím Mạc nghe xong, tức khắc kéo tay Sầm Dao, đau lòng nhìn cô: "Mấy năm nay, phu nhân sống tốt không? Một mình nuôi con, chắc chắn rất khổ"
Sầm Dao cảm thấy rất xa lạ với sự gần gũi đột ngột của thím Mạc.
Nhưng cô cũng nhận ra, thím Mạc thật lòng tốt với cô nên cũng không từ chối bà ấy, cười lắc đầu: "Không khạ.
Với cháu mà nói, ngày tháng ở chung với Manh Manh là hạnh phúc nhất"
"Manh Manh, đây là tên thân mật nhỉ? Tên thật của cô chủ nhỏ là gì vậy?"
Thím Mạc vui vẻ, thường liếc nhìn Manh Manh.
Câu chuyện liên quan tới con trẻ luôn là đề tài không ngừng của người lớn nên trong nháy mắt thì thím Mạc đã nghĩ tới chuyện này.
Sầm Dao hơi do dự.
Lúc trước cô vẫn nghĩ mình bị người yêu bỏ rơi, nên con vẫn mang họ của cô.
Hơn nữa Manh Manh còn nhỏ, gọi tên thân mật cũng không sao.
Như việc Thương Đình Lập chưa từng nói tới vấn đề này, Sầm Dao vốn vẫn đang chờ anh đặt lại tên cho Manh Manh.
Bây giờ đột nhiên nói tới chuyện này, trong lòng Sầm Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730645/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.