Thấy hai người đối diện liếc mắt đưa tình với nhau, khí thế trên người Thương Đình Lập lập tức trở nên tối tăm.
Anh bước thẳng về phía hai người bọn họ.
Trong mät Tô Kiều hiện lên chút kinh ngạc, nhìn sắc mặt rất khó coi của anh, còn tưởng rằng anh định nói gì thì anh lại nghiêng người, đi thẳng về phía Hựu Nhất đang chuẩn bị nhân cơ hội bỏ trốn.
"Hôm nay dẫn con đến để gặp người khác, con còn định trốn đi đâu"
Thương Đình Lập túm cổ Hựu Nhất lại, nhìn con trai đang ủ rũ cúi đầu, khó chịu trong lòng cũng giảm đi rất nhiều.
Mặt Hựu Nhất đầy vẻ chán nản, giơ hai tay lên ra vẻ đầu hàng, giọng điệu cực kỳ đáng thương nói: "Ba ơi, con mới bao lớn mà ba đã dẫn con đi gặp mấy người tai to mặt lớn kia rồi, ăn hiếp trẻ vị thành niên quá rồi, con cũng có nhân quyền mà"
Thương Đình Lập xùy cười: "Nếu như là ba ép con, vậy thì tống kế hoạch của Thân Hành Lục Giới con cũng không cần xem nữa"
Anh nói xong thì thả tay ra, cực kỳ thoải mái định đi mất.
Hựu Nhất lập tức xông lên ôm chặt lấy tay ba mình, cười nịnh nọt: "Ai da, con sai, con sai rồi, ba đừng có nhỏ mọn như vậy nha?"
Tô Kiêu cảm thấy rất hâm mộ tình cảm thân thiết của hai ba con bọn họ, Tô Kiều vốn cũng chẳng có hứng thú gì với buổi tiệc hoan nghênh này lập tức nghiêng người nhìn Thương Vân áy náy nói: "Vân, hôm nay tôi muốn về trước, Manh Manh còn đang ở nhà, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730634/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.