Thương Vân nhíu mày, như thế đang nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của cô, một lát sau, anh ta mới nhẹ nhàng gật đầu đồng ý: “Cũng được, mấy tác phẩm của tôi cũng sắp hoàng thành rồi, lúc này đi cùng mọi người cũng xem như thích hợp, sao vừa rồi tôi lại không nghĩ đến chuyện này chứ” Anh ta vỗ đầu, vì sao chuyện đơn giản như thế mà anh ta cũng không nghĩ ra chứ. Sầm Dao cười một tiếng, như thể bị dáng vẻ của anh ta chọc cười vậy.
Thật không ngờ, thì ra dáng vẻ sau khi trưởng thành của A Vân sẽ thế này, lúc thì mơ hồ, lúc thì sáng suốt, đương nhiên trái tim ấm áp của anh ta thì vẫn không đối như cũ. Đối với người khác vẫn rất chân thành.
“Tôi buồn cười lắm sao?” Thương Vân cố ý hỏi.
Anh ta không chớp mắt mà nhìn chăm chăm vào Sầm Dao, đôi mắt dài như trăng lưỡi liềm tựa hồ muốn câu đi hồn phách người ta, vừa cười một cái, đều là quyến rũ phong tình. Sầm Dao ngẩng người, đôi mắt sáng trong của cô sau khi nhìn thấy đôi mắt suýt chút là cô mất hồn của Sầm Dao thì liên chuyến tầm nhìn.
“Có cần đi thu dọn đồ đạc gì không” Sầm Dao chuyển đề tài, cô nhạy cảm nhận ra không khí giữa hai người lúc này có chút kỳ quái.
Chẳng qua, đề nhị của cô cũng tính là trong dự tính của Thương Vân. Từ lúc đầu, anh đã không định rời khỏi Sầm Dao lần nữa. Không cần biết là là anh ta quyết định rời đi hay là bọn họ cùng đi thì đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730544/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.