Lúc anh vừa bước vào cửa anh đã thấy ánh mắt giữa Điền Điểm và nhân viên phục vụ, thật không ngờ cô ta lại có chủ ý này.
"Đinh Lập."
Điền Điểm nhìn Thương Đỉnh Lập ôm Thương Hựu Nhất rời đi, trong lòng vô cùng đau đớn, anh lại khinh thường mình như vậy.
"Anh đừng hối hận, ba của em sẽ không để em chịu sự khinh thường như vậy đâu."
Điền Điểm dùng sức lực cuối cùng hét lên với Thương Đình Lập: "Đình Lập."
Nhìn thấy Thương Đình Lập đứng lại, khóe môi Điền Điểm cong lên thành một nụ cười, cô ta biết với tính cách của Thương Đình Lập, công ty nhất định quan trọng hơn.
Thế nhưng Thương Đình Lập chỉ dừng lại một lát: "Đừng dùng chuyện công ty ra uy hiếp tôi, ba cô là người cũ cho nên tôi để lại cho ông ta một con đường sống, nhưng chuyện như ngày hôm nay tôi hy vọng sẽ là lần cuối cùng.
Điền Điểm tuyệt vọng nhìn cửa đóng lại, vì sao chứ, cô ta chỉ muốn ở bên Thương Đình Lập, vì sao anh lại có thể chấp nhận Sầm Dao nhưng lại không chịu cùng cô ta một đêm chứ.
"Ba ơi, cô Điền Điểm rất khó chịu."
Thương Hựu Nhất không yên †âm nhìn cánh cửa đóng kín, nhóc có thể nhìn ra cô Điềm Điềm rất khó chịu, vì sao ba của mình lại có thể để cô ấy lại một mình mà đi chứ.
"không sao đâu."
Thương Đình Lập xoa đầu con trai, anh vẫn luôn nhượng bộ cho Điền Điểm, là bởi vì bây giờ vẫn chưa phải là lúc loại Điền Ông Hoa, nhưng không ngờ sự nhượng bộ này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730525/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.