“Tôi rất buôn ngủ, tôi muốn đi ngủ”
Dứt lời, Sâm Dao lười biếng ngáp một cái.
Bộ dạng nhàn hạ này khiến Bộ Tử Ngang càng tức giận, bởi vì người phụ nữ này hồn nhiên không quan tâm đến phẫn nộ và chất vấn của anh ta.
“Sầm Dao, tốt nhất cô có thể bảo vệ anh ta, đừng để tôi tìm ra anh ta, nếu không, nhất định tôi sẽ khiến anh ta không sống nổi ở Bắc thành này!”
Câu uy hiếp kia của Bộ Tử Ngang, Sầm Dao nghe thấy, liếc người đàn ông bên cạnh, khóe môi cong cong: “Được, tôi rất chờ mong xem thử anh khiến anh ta không sống nổi thế nào”
Đưa mắt nhìn khắp Bắc thành, e rằng chỉ có Thương Đình Lập khiến người ta không sống nổi chứ chưa từng có ai dám khiến anh không sống nổi. Hay nói cách khác, vẫn chưa có người nào đủ bản lĩnh khiến tổng giám đốc tập đoàn Nguyên Thịnh không sống nổi.
Sầm Dao cúp điện thoại.
Trong phòng khôi phục yên tĩnh.
Cô nhìn sang Thương Đình Lập, hình như anh đã ngủ say, hô hấp đầu đều, không nhúc nhích gì.
Sầm Dao nắm chặt điện thoại trong tay, cẩn thận, yên lặng đợi rồi lại đợi.
Cơ thể cô cứng đờ thẳng tắp nằm giữa một lớn một nhỏ, cố ổn định hơi thở, sợ thở mạnh một chút sẽ đánh thức hai người bọn họ.
Đợi hồi lâu, cơ thể cũng cứng đến đau nhức, rốt cuộc, Sầm Dao xác định người đàn ông sẽ không tỉnh lại, cô quyết định ngồi dậy.
Sầm Dao cẩn thận nhẹ nhàng dời cái chân ngắn ngủn của nhóc con trên người mình xuống, dém chăn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730439/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.