Thương Đình Lập dang hai tay ra, giữ chặt lấy đôi tay đang cự tuyệt của cô. Bàn tay lớn nóng rực của anh nắm chặt lấy tay cô, giữ chặt không buông, khiến cô kéo mãi cũng không ra.
“Anh buông tôi ra!”
Sầm Dao vùng vẫy.
Nghiêng đầu vừa vặn nhìn thấy ngón tay tay phải của anh đang đè lên quần lót của mình, đầu liền âm một tiếng, đỏ lên một mảng giống như bị luộc chín.
“Thương Đình Lập, anh buông tay ra!”
Cô vừa ngượng và tức.
Trực tiếp gọi thẳng tên người đàn ông.
Đây là lần đầu tiên cô trực tiếp gọi tên anh như vậy.
Thương Đình Lập quen với mấy cách xưng hô như “anh Thương”, “chủ tịch Thương”, bỗng nhiên nghe được tên mình từ cái miệng nhỏ này gọi ra, cảm giác thật khác lạ.
Ngay cả những lời từ chối, vang lên trong đêm tối, cũng giống như có sức mê hoặc khác thường.
Anh thâm trầm nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng của cô, hạ giọng thì thầm: “Em quyến rũ tôi, tôi đương nhiên phải đáp lại mới thể hiện sự tôn trọng em”
Ai quyến rũ anh chứ?
Sầm Dao vừa muốn phản đối, nhưng mà môi vừa khẽ mở ra đã bị người đàn ông hôn xuống tự nhiên như không.
Lời cô muốn nói đều bị anh nuốt mất.
Nụ hôn của anh, nóng bỏng, điên cuồng.
“Ưm..” Sâm Dao kháng nghị kêu hai tiếng.
Anh không buông tha, đầu lưỡi chớp lấy cơ hội xâm nhập vào khoang miệng cô, không ngừng hút lấy mật ngọt trong miệng cô.
Sầm Dao chỉ cảm thấy toàn thân vừa nóng vừa tê dại.
Người đàn ông này, không giống như đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730422/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.