Câu nói tiếp theo của Du Mộng Nhị rõ ràng chứa đựng chua xót: “Em cũng là lần đâu tiên biết, thì ra vợ chồng hai người ân ái như thế.”
Giọng điệu của Bộ Tử Ngang lập tức dịu đi một chút, hỏi: “Sao, tức giận? Anh đối với cô ta thế nào, đối với em thế nào, không phải trong lòng em nên hiểu rõ sao?”
“Không phải tức giận mà là tủi thân.”
Tiếng nói của Du Mộng Nhị yếu ớt, mặc dù là phàn nàn, nhưng nghe giọng điệu kia lại khiến người ta đau lòng: “Em là vì nhà họ Bộ mấy người, vì tranh giành cho anh mới đi cạnh tranh dự án kia với sầm Dao. Nếu không, em làm gì chẳng được, sao phải nhìn sắc mặt cô ta?”
“Anh biết em vì anh mới chịu tủi nhục này. Được rồi, chúng ta không nói những chuyện này nữa.” Bộ Tử Ngang dỗ dành Du Mộng Nhị.
Sau đó, hai người giống như hôn nhau.
Bộ Tử Ngang thớ hổn hến, nói nhỏ: “Đi vào bên trong. Mộng Nhị, nơi này không tiện.”
“Được.” Tiếng Du Mộng Nhị cũng rối loạn.
Hai người nói xong, tới gần phía toilet bên này.
Bên này, Thương Đình Lập nhíu mày, cúi người nhìn người phụ nữ trước mặt.
Cô giống như là đờ đẫn, mặt không biểu cảm. Nhưng bàn tay chống trên bồn rửa lại run nhè nhẹ, còn có lòng mi run rẩy đều tiết lộ cảm xúc lúc này của cô.
“Em muốn ở đây xem bọn họ biểu diễn?” Thương Đình Lập thấp giọng hỏi.
Lúc này cô mới chậm rãi hoàn hồn, giương mắt, có chút mơ màng nhìn anh.
Thương Đình Lập bất đắc dĩ thở dài: “Đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730414/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.