Lần trước lúc Lư Đông Hưng nói lời này, cô vốn tưởng rằng chỉ là Du Mộng Nhị đang khoác lác. Bây giờ xem ra, cỏ ta không chỉ quen biết, mà còn hiếu rõ Thương Đình Lập hơn mình nhiều.
Nói như vậy, dự án Y Liệu Nhật An, công việc mà tổ cô làm ngày trước thật sự phải đổ sông đổ biển rồi.
Sầm Dao đột nhiên có chút mệt mỏi.
Có chút thất bại.
Nhưng nhiều hơn là không cam tâm.
Cô háo thắng nên càng không muốn thua trên tay Du Mộng Nhị.
Cô nói với bà Peter một tiếng rồi đứng dậy đi tới phòng rửa tay.
Trên đường, cò gọi điện thoại cho Lê Thanh: “Tình hình không lạc quan cho lắm, vừa nãy nhìn thấy Du Mộng Nhị ở cùng với Thương Đình Lập.”
Lê Thanh rất ngạc nhiên: “Bọn họ cũng quen nhau?”
“Không chỉ đơn giản là quen biết thôi đâu.” Sầm Dao suy nghĩ: “Bảo người trong tổ họp, chúng ta tối ưu phương án một chút để ra sức thực hiện cho sau này. Nửa tiếng sau tòi sẽ đến công ty.”
“Được.” Cúp điện thoại, sầm Dao mở vòi sen rửa tay. Lúc rút khăn tay ra lau, bỗng nhiên có một cánh tay duỗi ra rút cùng một tờ khăn giấy với cò.
Sau lưng, một bóng dáng cao lớn thuộc về đàn ông gần kề, kèm theo cảm giác nóng rực làm người ta kinh ngạc và run rẩy.
Sầm Dao sững sờ, hơi thở có chút rối loạn.
Cô cảm thấy bản thân rất kỳ lạ.
Rõ ràng chỉ gặp người đàn ông này mấy lần, không thể nói là quen biết, nhưng chỉ nghe được hơi thở của anh, cô cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/1730413/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.