Đợi sau khi sầm Dao quay lại chỗ cũ, cô mới bắt đầu nhớ lại những lời người đàn ông đó vừa nói.
Thế này cũng có thể truyền bệnh, là ai dạy em thế?
Thì ra, em thật sự là gái trinh.
Lời nói của anh ta trước sau có ý là, đêm hỏm đó hai người họ chỉ hôn nhau thôi, ngoài ra không phát sinh quan hệ gì khác. Cho nên, tất cả là do cô tự mình làm loạn, tự mình lo sợ? Kỳ thực thì, sau hỏm đó cò cũng không thấy thân thể có đau đớn gì. Cho dù có dịu dàng đến mấy cũng không thể cảm giác gì cũng không có chứ – cô nên sớm nghĩ ra mới phải.
Chỉ là, cò là trinh nữ, chung quy cũng không có kinh nghiệm.
Cò phồng má, lại nhớ tới nụ cười cuối cùng của người đàn ông đó.
Còn trinh! Còn trinh thì sao chứ?
Mất mặt lắm à?
Khoảng thời gian sau đó, Sầm Dao rất bận, những chuyện ngày hôm đó sớm đã quên mất.
Chính phủ cuối cùng cũng chịu nhả đất của thành phố mới ra, nhưng mà, mánh đất này quá lớn. Tập đoàn Bộ thị và Hoa Viễn Địa sản của nhà họ Sầm muốn chung tay giành lấy mảnh đất này. Đây cũng là cột mốc quan trọng cho kế hoạch dài hạn trong tương lai của hai công ty.
Tuy rằng Bộ Tử Ngang rất thích chơi bời, nhưng anh ta cũng không phải là hoàn toàn không có chừng mực. Đợt này, anh ta rất chịu khó đến công ty.
Chỉ là, bất kể là trường hợp nào, anh ta đều không nhìn cô. Có một sự ghê tởm sâu sắc trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/163199/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.