sầm Dao nhìn người đàn ông đối diện: “Tôi thật sự có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh, hơn nữa cũng không làm lỡ bao nhiều thời gian của anh đâu.”
Dừng lại một chút, dường như nhớ ra gì đó, cô nói: “Có liên quan đến chuyện tuần trước.”
Dư Phi quay đầu, nhìn vào trong ra ý dò hỏi.
Tất cả mọi người đều đang đợi người đàn ông đó lên tiếng, Sầm Dao cũng đợi anh ta mở miệng phá vỡ tình thế bế tắc này.
Người đàn ông dập tắt điếu thuốc đang cầm trên tay, đứng dậy.
Dư Phi vội đi vào phòng, dặn dò những người còn lại: “Các vị, xin hãy chờ anh Thương một chút.”
Sầm Dao nhìn người đàn ông đang tiên ve phía mình. Trong ánh sang mờ ảo của căn phòng, thân hình anh ta càng cao lớn hơn. Hào quang tỏa ra từ anh ta thật hấp dẫn.
Cuối cùng, anh ta dừng lại đứng trước mặt cô. Khoảng cách giữa hai người họ rất gần, gần đến mức chiếc cà vạt lụa của anh ta ở ngay trước mắt cô. Phía trên cà vạt, hầu kết của anh ta thật đẹp, thật gợi cảm.
Cô nhìn đến xuất thần, một lúc lâu quên mất lùi lại, cứ đứng kề sát anh ngay cửa phòng như vậy.
“Đã lâu không gặp.” Người lên tiếng trước là anh ta, Thương Đình Lập.
Cho một tay vào túi quần, nhìn cô từ trên xuống dưới.
Sầm Dao định thần lại, trong mũi toàn là mùi hương trên người anh ta. Cỏ chỉ cảm thấy người đàn ông người, như gần như xa, rất khó nắm bắt. Cô bật cười đùa một câu: “Tôi cứ nghĩ anh quên tỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chu-tich-ve-nha-lam-chong/163198/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.