Mạnh Trì cầm lấy chìa khóa mới, do dự trong chốc lát, cô đi tới phòng ngủ, khẽ hỏi:
"Trong ngăn tủ hình như có thêm chiếc chìa khóa mới."
Khi Mạnh Trì nhìn thấy chiếc chìa khóa mới, cô có một xúc động muốn chiếm nó làm của riêng. Điều này không chỉ đồng nghĩa với việc cô tiến vào một căn phòng mà còn là tiến vào thế giới của Thẩm Khinh Nhược, cô kiềm chế chốc lát, phát hiện mình rất khó từ chối sự hấp dẫn này.
Thẩm Khinh Nhược có chút tỉnh táo nhưng vẫn chưa tỉnh hoàn toàn, mắt lim dim:
"Làm thêm một cái, em lấy đi."
Trái tim Mạnh Trì đập nhanh hơn, ý của Thẩm Khinh Nhược là cho cô? Cô muốn hỏi vậy không cần trả lại, phải không? Nhưng cảm giác hỏi như vậy quá trực tiếp, lại rất sợ Thẩm Khinh Nhược sẽ nói là 'Phải trả lại'.
Cô muốn lấy đi luôn, lại không chắc chắn Thẩm Khinh Nhược đang tỉnh táo liền nói:
"Em lấy đi nha."
Trong phòng yên tĩnh, Thẩm Khinh Nhược dường như đang ngủ. Vừa rồi là Thẩm Khinh Nhược nói trong mơ hồ, xác suất được tính không cao lắm.
Mạnh Trì thất vọng trong lòng, lại nghe tiếng lầm bầm từ trên giường truyền đến:
"Mau đi mua điểm tâm, tôi đói bụng."
Thẩm Khinh Nhược thầm nghĩ: Đứa nhỏ nhiều chuyện quá làm gì, phải biết tâm tư người trưởng thành dù trong lòng biết rõ nhưng cũng đừng nói ra chứ. Vẫn muốn cô nói: Đúng rồi, cái chìa khóa này cho em, giữ cho kỹ, đừng làm mất.
Ánh sáng trong phòng không quá rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chay-lan-ra-dong-co/3516651/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.