Trên mặt Thẩm Khinh Nhược không hề vui vẻ, nhìn gần thì đôi mắt hơi đỏ lên, dường như đang đè nén điều gì đó.
Lúc Thẩm Khinh Nhược gọi cô 'Tiểu Trì', cô cảm giác trong lòng dường như có ngọn lửa, bùng cháy, lý trí lại một lần nữa biến mất, không nhịn được hôn lên môi Thẩm Khinh Nhược.
Rất lâu rồi Thẩm Khinh Nhược chỉ gọi cô là 'bé con' 'bạn nhỏ', lần này cô rất nghi ngờ, có đôi khi hay nói Thẩm Khinh Nhược đừng gọi như vậy nhưng hiệu quả quá nhỏ. Thẩm Khinh Nhược vẫn cứ gọi mà không quan tâm cô, tuy rằng Thẩm Khinh Nhược lớn hơn cô nhưng cô vẫn cảm thấy không lớn hơn là bao, và cũng không lớn đến nỗi để bị gọi là 'bé con' 'bạn nhỏ', hơn nữa cá nhân cô hi vọng được đối phương đối xử bình đẳng mà không bị cho là ấu trĩ, không hiểu chuyện.
Thẩm Khinh Nhược phản ứng có chút máy móc, không hào hứng giống bình thường, Mạnh Trì nhớ đến giọng điệu vừa rồi, chợt có một loại cảm giác, Thẩm Khinh Nhược không phải muốn hôn môi mà là muốn nhận được sự ấm áp, một loạt phản ứng của cô ấy giống như một người ở trong cơn lạnh giá quá lâu bất chợt nhận được một que diêm.
Mạnh Trì nhớ lại có vài điều Thẩm Khinh Nhược không muốn nói ra miệng, có những lời chỉ nói vài câu để mau chóng lướt qua, cũng giống như chuyện khung ảnh trên ngăn tủ bị úp lại, hình như không muốn để cô nhìn thấy.
Cô đành phải ôm chặt trong lòng, hôn càng sâu hôn, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chay-lan-ra-dong-co/2833956/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.