Ảnh Quân nấu hai món, một canh một mặn cho Tà Từ Khương. Hắn cảm thấy khá hài lòng với thành quả của mình nên tâm trạng sảng khoái, vừa ngâm nga lời bài hát không rõ tên vừa trang trí bày biện cho món ăn của hắn ra dáng ba sao Michelin.
Hắn xoay người để bưng đồ ăn thì hơi sững người. Tà Từ Khương ngồi rất nghiêm túc trên bàn ăn, lưng thẳng tắp hai chân khép lại lịch sự, quần áo xộc xệch do trận giao hoà hồi nãy đã được anh chỉnh sửa cho ngay ngắn. Ánh mắt của Tà Từ Khương chăm chú nhìn hắn, sau đó đảo mắt nhìn hai món ăn như thể đang đánh giá. Ảnh Quân cảm giác như hắn đang tham gia một cuộc thi nấu ăn và anh chính là vị giám khảo mà hắn phải dốc sức lấy lòng.
"Cậu đang nghi ngờ trình độ của tôi?" Ảnh Quân cười cười hỏi, hắn cũng sẽ không bất ngờ nếu câu trả lời của Tà Từ Khương là "đúng".
Nhưng ngoài dự đoán của hắn, anh chỉ đáp: " Không, tôi chỉ cảm thấy anh có quá nhiều thứ mà tôi không biết."
"Dần cậu sẽ biết hết con người tôi..."
Ảnh Quân bước tới bàn ăn, nhanh gọn đặt đĩa thức ăn và tô canh xuống. Hắn bới anh chén cơm nóng hổi rồi lau đũa và thìa cho anh. Cả quá trình Tà Từ Khương chỉ liếc nhìn hắn mà không nói gì, mãi đến khi Ảnh Quân đặt mông xuống ghế thì anh mới nói tiếp:
"Tôi không nghĩ quan hệ của chúng ta đang và sẽ thân thiết tới mức tôi có thể biết hết con người của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chang-beta-vao-bay/2951172/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.