"Tôi thì không! Tôi không có thời gian trêu đùa với anh! Anh muốn tiền chứ gì? Được, dù tôi có bán thân cho trăm kẻ cũng không muốn dưới thân anh một lần." Tà Từ Khương trào hết phiền muộn, anh có cảm giác như mình vừa nạp hết sự phẫn nộ bấy lâu nay của mình vào lời nói ban nãy. Nhưng rồi anh lại thấy sợ hãi, sợ vì anh biết anh vừa to tiếng với ai, sợ vì khí thế của người trước mắt. Bây giờ trông Tà Từ Khương chẳng khác gì một đứa nhóc cãi nhau với bố mẹ xong cảm thấy sợ sệt, bởi có thể chờ đợi anh phía trước chính là hình phạt của Ảnh Quân.
Không ngoài dự đoán, hắn im lặng và lắng nghe tất, đôi tay đã nắm thành quyền gần như sẵn sàng cho người kia một phát, hắn nhịn. Hắn không muốn dùng bạo lực để dạy dỗ anh, nhưng nếu hết cách, hắn có thể khiến anh cả đời cũng chẳng thể ngóc đầu dậy. Nhưng Ảnh Quân đã thật sự tức giận vì lời nói trong một phút bóc đồng của anh, "Thà bán thân cho kẻ khác cũng không muốn nằm dưới mình??"
Tà Từ Khương cảm thấy một làn nộ khí oi bức vây quanh mình, không thể ngửi thấy được mùi cũng không thể nhìn thấy được chúng, nhưng làn sóng vô hình ấy làm ấy cảm thấy chóng mặt và nóng bức không thôi. Anh lùi về sau, hai chân bủn rủn gần như ngã rạp ra đất, anh che miệng lại cố gắng kiềm chế cơn buồn nôn có thể ào ra bất kì lúc nào.
Lần đầu tiên trước mặt anh, hắn toả ra pheromone.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chang-beta-vao-bay/2951170/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.