Thái độ thay đổi nhanh như vận tốc ánh sáng của hắn làm Tà Từ Khương ngỡ ngàng. Chưa kịp phản ứng thì đã bị Ảnh Quân chèn ép, hắn ngồi lên người anh, sức nặng cơ thể của hắn đè xuống phần thân dưới gây ra một trận đau rát cho Tà Từ Khương. Anh định kêu lên liền bị hắn một tay bịt miệng lại, tay còn lại hắn mom mem xuống yết hầu anh rồi ấn mạnh. Tà Từ Khương sặc sụa trong tay hắn, hai hốc mắt cũng sắp mở tua vít mà chảy nước. Nhận thấy phản ứng của anh, hắn thả lỏng tay rồi dùng sức xốc cả người anh nằm úp xuống, từ từ cởi chiếc quần bệnh hắn xem là vướng víu kia ra:
"Aaaaa!"
Tà Từ Khương kêu đau một tiếng đến khàn cả giọng. Miệng huyệt bên dưới vẫn còn sưng đỏ, đau chả khác gì vừa mỗ trĩ nhưng trong mắt Ảnh Quân lại như xuất hiện một bông hoa xinh đẹp giữa hai cánh mông tròn trịa mà săn chắc. Hắn không quan tâm đến phản ứng của anh liền dùng ngón tay thô ráp miết lỗ sưng bên dưới một cách mân mê, một lúc còn đâm cả ngón vào bên trong rồi liền rút ra. Cả quá trình hắn không nói một lời nào, chỉ chăm chú làm việc của mình bù lại cho Tà Từ Khương đang kêu rên thảm thiết. Anh cố giãy giụa nhưng càng cử động, bên dưới lại càng đau.
"Nằm yên đi, vậy sẽ khiến cậu đau hơn đó."
"A..hức...Thằng chó...cút ra.", Tà Từ Khương bất lực nằm yên, chỉ biết mở mồm chửi rủi.
"Cậu không nên nói người đã chịch mình là chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-chang-beta-vao-bay/2951150/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.