Du Nhiên một lần nữakiểm tra lại chiếc balo nhỏ cùng nội dung nhắn lại trên mẫu giấy nhỏ.Đưa mắt nhìn bóng dáng bé nhỏ vẫn còn đang cuộn mình nằm trong chăn,tiểu Hiên đến giờ vẫn luôn hoạt động đúng giờ, ngủ chưa đủ thời lượngnhóc con tuyệt đối sẽ không tỉnh lại. Cô cũng không biết rồi sẽ cóchuyện gì xảy ra hay không, nhưng những nổi bất an bây giờ cô tuyệt đốisẽ không để cho nó lập lại một lần nào nữa.
Cúi mình khẽ hôn lênvầng trán của đứa con yêu, đặt nhẹ tờ giấy vào trong lòng bàn tay của bé rồi đứng dậy bước lại cánh cửa, nhập một loạt hiệu lệnh lên ổ khóa điện của căn phòng.
Cô mong rằng mọi chuyện đều sẽ êm xuôi đến khihai mẹ con rời khỏi đây, những thao tác cô làm hiện tại cũng chỉ có thểkéo dài được thêm chút thời gian nhưng lại không thể bảo đảm sự an toàntuyệt đối cho tiểu Hiên.
Nheo mắt nhìn các mệnh lệnh đang đượcđáp ứng, ít nhất căn phòng này tạm thời sẽ được bảo mật trong tám tiếng. Chỉ cần như thế thôi, tám tiếng vừa đủ để hoàn thành cuộc phẩu thuật.
Bé con! Chờ mẹ nhé, chỉ một lần này thôi, tuyệt đối sẽ không có lần sau! Đừng sợ, mẹ sẽ về sớm!
Ánh mắt chăm chú nhìn cánh cửa đóng dần lại, lắng nghe từng tiếng khóa vang lên, chờ tất cả hoàn thành cô xoay người rời đi, không ai biết đáy mắtlặng yên không một gợn sóng kia đang nghĩ gì, cũng không ai biết mộtkhắc xoay người đã có những gì phóng ra từ bàn tay của cô.
___
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-bang-de-ban-co-nuong-tu-chon/1915546/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.