“Cô Du Nhiên, bệnhnhân đã tiến vào giai đoạn hồi sức, chỉ cần trong hai mươi mốt giờ tớikhông có bất kỳ biến động nào thì sẽ tỉnh lại vào giờ thứ ba mươi tư.”Trúc Linh vừa rửa tay vừa báo cáo lại tình hình cho Du Nhiên đang cởi đồ phẩu thuật ngay bên cạnh.
Trải qua tám tiếng thi đấu cùng Tửthần, cả ba dù là mổ chính, phụ tá hay trợ lý, ai ai cũng mệt mỏi đếnphờ phạc, cảm giác giống như mọi sợi dây thần kinh trong não đều bị kéocăng , chỉ cần một chút tác động liền “bựt” một tiếng, rồi đứt lìa.
Nghe được mọi sự rốt cuộc cũng đã hoàn tất, Du Nhiên liền thở nhẹ một hơi,động tác trên tay lại càng nhanh hơn. Hiện tại cô muốn nhanh chóng chạyvề bên tiểu Hiên. Thời gian vừa qua do quá tập trung vào cuộc phẩu thuật nên cô không thể nào dám ngơi ra một khắc để suy nghĩ chuyện bênngoài, nhưng lúc này đây cô thật sự mong rằng bản thân có phép màu để có thể trong tích tắc liền xuất hiện ngay bên cạnh đứa con của mình.
“Du Nhiên, chúng tôi có việc gấp sẽ rời đi ngay bây giờ, cô có muốn để tiểu Hiên rời đi trước với chúng tôi hay không?” Tống Á thấy hai cô gái đãsửa soạn xong hết liền giúp các cô mở cánh cửa phòng khử trùng.
Khu dưỡng bệnh của gồm có bốn khu vực chính, một là nơi là phòng bệnhthường, một phòng chuyên dụng để phẩu thuật, một phòng hồi sức và mộtphòng điều khiển cũng như chứa đựng mọi dụng cụ, thuốc men. Và phòng khủ trùng là một góc nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-bang-de-ban-co-nuong-tu-chon/1915542/chuong-63-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.