Thấy anh bình tĩnh hơn thì chàng trai nhẹ thả tay ra, người đàn ông vừa quay lại. Mắt chạm mắt nhìn thẳng vào nhau
- Đừng ở đây nói nhiều, về phòng mình đi. Anh không thích em. Anh thấy em và Nhã Lệ rất xứng đôi
Thiên Chương lập tức thay đổi tư thế ở phía trên ép anh xuống giường, gương mặt ấy đầy khêu khích người đàn ông:
- Anh có chắc với lời mình nói chưa?
- Mau tránh ra đi
- Em nói rồi em chỉ thích anh. Anh đừng có gán ghép em với người khác.
Vị bác sĩ nằm ở dưới mà bị khí thế của cậu áp đảo nhưng nhớ tới những chuyện cả ngày hôm nay thì liền đẩy cậu ra:
- Vậy sao? Nhưng anh thấy em… thấy em…
Mỗi lúc tức giận thì anh lại không nói mạch lạc được nữa, chàng trai cũng trở nên dịu dàng, xuống nước. Chủ động kéo anh vào trong lòng:
- Chỉ là thấy anh như vậy rất dễ thương nên em muốn ghẹo chút… Em xin lỗi mà! Đừng giận em nữa nha!
Cái ôm ấm áp đó khiến cho người đàn ông cảm giác được xoa dịu lúc này lại nghĩ có khi cậu bị điên thật không? Làm những chuyện thật khó hiểu:
- Sao em cứ thích làm những chuyện quái lạ vậy hả?
- Thích gì cũng không bằng thích anh
Vừa nói xong thì liền hôn lên tóc người đàn ông, ngửi mùi thơm dịu nhẹ còn đọng lại trên mái tóc mượt mà ấy. Hành động và lời nói của chàng trai không khỏi khiến anh có phần ngượng mà chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-anh-bac-si-len-giuong/3358767/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.