Lưu Niên quan sát cái ghế ướt không còn chỗ trống kia, tối nay còn định nằm ở đây ngủ nữa.
- Vậy tôi ra ngoài lấy ghế vào
Thiên Chương cũng phải ngơ ngác, sao anh ấy không nghĩ là lên đây với mình?
- Lưu Niên không ở cạnh thì con ma nhảy ra bắt Thiên Chương rồi sao? Sợ lắm!
Khi cậu thấy lời nói vẫn chưa đủ sức thì đã nhanh chóng xuống nắm lấy tay của bác sĩ kéo lại giường:
- Sợ thì mình mở phim khác coi nha!
Chàng trai nhìn vào đôi mắt bác sĩ với vẻ mặt buồn bã rồi bỏ tay ra, leo lên giường nằm xuống. Không nhìn vào người đàn ông nữa, giọng nói ấm ức:
- Thiên Chương muốn coi phim kinh dị nhưng... không có ai... không có ai ở cạnh chịu coi cùng hết... Bác sĩ cũng... chán ghét...
Những lời nói đó chưa được nói hết thì Lưu Niên đã bước tới ngồi xuống giường kéo cậu vào lòng ôm, dịu dàng xoa đầu cậu:
- Ngoan nào! Bác sĩ sẽ coi phim cùng mà... không được nghĩ như vậy nữa biết không?
- Thật không? Lưu Niên sẽ lên giường coi phim cùng tôi đúng không?
- Sẽ ở cạnh để Thiên Chương không sợ nữa nha!
Đâu ai biết rằng gương mặt kia đã rất hài lòng với điều này. Khổ nhục kế luôn thành công với anh. Cuối cùng bác sĩ cũng đã ngồi lên giường bên cạnh cậu bệnh nhân cùng nhau dựa vào gối và cùng nhau coi bộ phim kinh dị đó.
Người kêu lấy bánh là chàng trai nhưng người ăn nhiều lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-anh-bac-si-len-giuong/3358748/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.