Người đàn ông nhìn vào hành động ấm áp, đầy sự quan tâm và vô cùng cảm thấy được bảo vệ. Tuyến phòng thủ vững chắc kia giờ đây như sụp đổ.
Một vị bác sĩ luôn vui vẻ cũng phải chịu khuất phục mà gục mặt vào lòng ngực săn chắc ấy. Bàn tay không mềm mại kia nhưng lại đủ sức che chở cho con người ấy. Kèm thêm hành động nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng người đàn ông.
- Tôi đã chia tay anh ấy rồi. Anh ấy... đã... đã có người khác
Những câu nói nghẹn ngào, nước mắt đã ứa lệ khiến lòng của Thiên Chương cũng thấy đau nhói.
- Kết thúc... thật sự hết rồi. Người này không đáng để khóc... khóc chút nào
Nói rồi Lưu Niên lại nhanh chóng lau đi những giọt nước mắt không nên dành cho kẻ như thế. Người bệnh nhân này giữ tay vị bác sĩ này lại rồi dùng tay mình nhẹ nhàng lau đi:
- Mạnh tay như thế sẽ làm khuôn mặt xinh đẹp này đau đó.
Từng lời nói cùng với cử chỉ ấy làm cho con người đang tổn thương này hết sức cảm động. Người con trai ấy lại bất ngờ hôn lên má của vị bác sĩ điều trị này không chỉ thể còn xoa xoa má:
- Như thế sẽ không còn buồn nữa
- Thiên Chương, cảm ơn nha!
Thừa cơ hội đó cậu lại ôm lấy người đàn ông này vào trong lòng của mình kèm theo giọng nói tỏ ra sự lo lắng:
- Tối nay bác sĩ ở lại cùng Thiên Chương đi. Về nhà lại cảm thấy không vui nữa. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lua-anh-bac-si-len-giuong/3358747/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.