Đối với Sở Tấn mà nói, trở lại với công việc, xem như đã chính thức trở về cuộc sống hiện thực.
Không thể tùy hứng nữa.
Lúc trước anh coi mình sắp chết rồi, mới giải phóng bản thân, oán trời oán đất, tình huống bây giờ đã thay đổi, cuộc sống tương lai của anh còn dài, còn phải nuôi nấng đứa nhỏ, phụng dưỡng cha mẹ, sao có thể trắng trợn không kiêng dè như trước.
Đây là cuộc sống.
Anh cảm thấy chính mình hình như vừa khôi phục từ trong hoảng sợ, nhưng cũng có thay đổi.
"Chết" đi một hồi, Sở Tấn cảm thấy, có những thời điểm không muốn nhẫn thì đừng nên nhẫn, mỗi người chỉ sống một đời ngắn ngủi mấy chục năm, xác thật là xuất phát từ trái tim, cũng không phải mọi chuyện đều không hề lo lắng.
Thời điểm trong bụng anh mang đứa nhỏ quá cực khổ, phải dưỡng thai, sau đó sinh đứa nhỏ ra, bảo bảo sinh bệnh, nuôi đến bảy, tám tháng mới miễn cưỡng coi như không còn vấn đề, anh rảnh rỗi còn có thể đi làm... Thật ra bây giờ cũng có rảnh để tìm Lận Diễm Trần.
Nhưng không có phương thức liên lạc, chỉ có thể tự mình đi tìm, bảo bảo mảnh mai như vậy, không thể mang theo, vậy anh cũng chỉ có thể đi một mình.
Sở Tấn lăn qua lộn lại đắn đo rất lâu chuyện này, phương pháp duy nhất chính là bay đến Anh quốc, tìm đến cái trang viên kia, trên đường đi ra sân bay rất lâu, mất hơn một giờ, trí nhớ của anh cũng không siêu việt đến mức hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-mua-xuan/1868316/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.