01: Một đoạn chuyện xưa (1)
Nắng chiều gắt gỏng, con đường nhỏ dẫn ra đầu thôn kéo dài một hàng người, nam nữ già trẻ đều có, trên vai cả đám đều mang theo đòn gánh, thỉnh thoảng mới có cá nhân xách cái xô nhỏ. Chẳng ai có tâm tình cười đùa, khắp khuôn mặt đều là vẻ u sầu lo lắng, chỗ chỗ lại có người nói nhỏ với nhau rồi cùng thở dài, ngao ngán lắc đầu. Mấy đứa trẻ con ngày thường tinh nghịch cũng như mất đi một phần linh khí, chúng không có nhao nhao chạy nhảy đùa giỡn mà chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh người lớn, thỉnh thoảng mới xoay đầu ngó ngó nghiêng nghiêng.
Người phía trước rời đi, một cậu bé gầy ốm cất bước tiến lên. Cậu đặt cái đòn gánh xuống dưới đất, sau đó đẩy 2 cái xô lại gần miệng giếng rồi đứng yên đó chờ phần nước của mình.
“Tiểu Lạc tới”. Người thanh niên đứng bên cạnh giếng hơi nhếch miệng mỉm cười nhìn cậu bé, đôi tay thô ráp phủ đầy vết chai thoăn thoắt kéo dây thừng, chẳng mấy chốc đã múc đủ 2 xô lưng chừng cho Triệu Lạc.
“Vâng, đệ tới lấy nước về nấu cơm. Cảm ơn Tạ ca”. Cậu bé cũng mỉm cười đáp lại, khuôn mặt gầy gò ốm yếu nhưng không giấu được vẻ thanh tú, nhất là đôi mắt to tròn vô cùng sạch sẽ.
Triệu Lạc nhận lấy xô, tròng lên đòn gánh rồi rời đi, thân ảnh nhỏ bé xa dần, biến thành một chấm nhỏ khuất sau bụi tre cao lớn đã ố vàng. Ngày bình thường khi bắt gặp cậu bé, người trong thôn còn để ra chút thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-khach/1096440/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.