Nhóc ném quả xoài xuống dưới, ai dè quả xoài bay xa hơn dự liệu. Và thế là em xoài đã hạ cánh an toàn trên đầu ông bảo vệ. Ổng ngước nhìn lên trên...
- Á à, chúng mày dám vặt trộm xoài của trường cơ đấy!
Nó nghe thấy tiếng, liền ôm đống xoài, gọi nhóc:
- Ê mày, nhảy đi, tao chạy trước!
- OK
Nhóc nháy mắt với nó
Nó chạy qua đường chính. Nhóc thì ở trên cậy, có xuống cũng không kịp nên lấy đà nhảy lên bức tường dày ở gần đó. Nhóc không cần cầm xoài như nó nên việc trèo hay chạy trên tường là vô cùng dễ dàng. Chúng nó chạy thoát ông bảo vệ vừa lùn vừa béo, gặp nhau ở sân sau của trường
- Hầy, may mà chạy kịp!
Nó thở dài một hơi. Nhóc thì bình thản đứng đó xem nó ôm ngực mà thở. Nhóc cười cười, nói với nó:
- Chết chưa, ai kêu ăn nhiều quá chi?? ^^
- Mày thì có! Tại mày ném quả xoài vào đầu lão già đấy đó chứ!
Nó phản bác lại. Thực sự nó chưa thấy ai như con này, ném vào đầu người ta lại đổ cho người khác như thật vậy.
- Ờ Ờ, mà tiết cuối là tiết văn, đi chơi k?
- Đi đâu được?
- Ừm... về nhà tao đã!
Nhóc nói, kéo nó về nhà nhóc ngay
- --------- Ta là tuyến ngăn cách siêu không gian lẫn thời gian -----------
Nhóc bắt nó mặc quần áo nữ, đưa nó đi đến nơi nào đó...
- Oaaaaaa!! Chỗ này đẹp quá!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-hoc-sinh-ca-biet/2127955/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.