Edit: Ry
Khi Lư Dương cùng với Nguyễn Miên tay trong tay trở lại quân khu đã là chạng vạng tối, trăng vừa lên, rõ ràng sáng trong chiếu xuống mặt đất.
Lưu Minh Hổ chờ ở cổng quân danh, thấy hai người bọn họ thì lập tức chạy ra đón.
"Thiếu tướng, nguyên soái đến rồi! Còn có ba mẹ của anh nữa, tất cả đã đến rồi."
Lư Dương và Nguyễn Miên nghe vậy lập tức sửng sốt, ngạc nhiên trợn to mắt, rồi lập tức nhấc chân tăng nhanh tốc độ đi vào trong quân khu.
Mặc dù mấy ngày trước ông nội Lư có nói là muốn đến thăm, nhưng bọn họ không ngờ là ông không nói một tiếng đã lập tức đến như vậy. Lại thêm Ninh Mật Hương và Lưu Chính Uy cũng về nước, theo ông tới đây.
Lư Dương vừa đi vào trong vừa hỏi Lưu Minh Hổ: "Gia đình chúng tôi đến đây, sao cậu không gọi điện báo cho chúng tôi biết?"
Lưu Minh Hổ giải thích: "Tôi đã định gọi cho hai người rồi, nhưng nguyên soái nghe nói anh và chị dâu ra ngoài hẹn hò liền không cho tôi quấy rầy hai người. Ngài ấy nói là để hai người chơi thật vui, đợi đến khi hai người trở về thì báo cũng không muộn."
Nguyễn Miên không khỏi tươi cười, tính cách ông nội Lư thật sự không hề thay đổi.
Trước kia, ông nội Lư đã ở thành phố An một quãng thời gian dài, nên nhà họ Lư cũng có nhà ở thành phố An. Khi bọn họ chạy đến nơi, ông nội Lư và Lư Chính Uy đang ngồi trên ghế sô pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lu-cuc-cung-qua-kieu-ngao/2961453/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.