\#106
Sống cùng nhau hơn bốn tháng, ăn chung ngủ chung, cùng nhau đi ngủ cùng nhau thức dậy, kết quả chuyện gì đến cũng phải đến, không thể trách tôi yếu lòng, có trách phải trách lão đã đẹp trai lại ngọt ngào, sắc nữ như tôi từ đầu đã bị nhan sắc lão làm cho gục đổ.
Đêm đó lão kích động đến mức thiếu chút nữa nhai sống tôi nuốt vào bụng, tôi đau đến mức khóc lớn một lúc lâu, lão lại căn bản không thể dừng lại được.
Lúc đầu lão tự hào bảo giỏi nhất là áp dụng lý thuyết vào thực tế, tôi nói: "Lý thuyết và thực hành vốn không giống nhau"
Lão thong thả nói thêm vào: "Lý thuyết và thực hành quả thật không giống nhau, nhưng đều dẫn đến đích, không kết quả thì hậu quả"
Những lời đầy giả tạo như "Anh sẽ cố gắng nhẹ nhàng", "Ráng chịu một chút, sẽ nhanh thôi",... giống như trong phim hay tiểu thuyết, tất cả đều là giả dối.
Nhẹ nhàng chính là vài giây đầu, sẽ nhanh thôi là khoảng vài tiếng. Trong tình cảnh kích động lòng người, tuyệt đối không nên tin lời đàn ông.
\#107
Kể sau đêm đó, tôi dường như bị rơi vào trầm cảm do lo nghĩ quá nhiều, dù trước đó dặn bản thân phải tỉnh táo, nếu lúc yêu cho hết đi thì đàn ông họ sẽ rất nhanh chán rồi quay lưng, tôi vẫn yếu lòng mà trao hết cho lão, sau đó một mình ôm tội lỗi trách bản thân.
Tôi bị mất ngủ, chán ăn, tâm trạng cực kỳ tệ, sụt ký không kiểm soát, mặt mày xanh xao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/love-in-real-life/3095667/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.