Sáng hôm sau, ngày đầu tiên nó đi trực nhật ở phòng thầy giám thị. Vứt vội cái cặp lên bàn học nó hộc tốc chạy xuống phòng. Đến nơi đã thấy Minh Tuyết ở đó
- Này cậu lau bàn đi
- Sao cơ. Cậu đùa tôi đấy à
- Tại sao tôi lại phải đùa cậu. Lau nhanh đi
- Trong mắt tôi cậu không phải là công chúa đừng có mà ra lệnh cho tôi
- Cái gì con nhỏ này
- Cậu lau nửa phòng tôi lau nửa phòng. Cậu không chịu làm thầy phạt ráng chịu. Vừa nói nó vừa tranh thủ lau
- Hứ tôi không lau đấy làm gì được tôi
- Tùy cậu
Tuy nhiên Minh Tuyết đã không để cho nó yên ổn mà lau. Bằng chứng là cô nàng cứ phá nó suốt. Hết đi đi lại lại những chỗ nó mới lau xong lái đập đập những quyển sách để bụi bay khắp phòng. Không những vậy cô nàng còn bật quạt khiến số rác nó vừa mới quét trở lại vị trí cũ.
- Minh Tuyết cậu làm cái quái gì vậy. Đã không làm thì thôi chứ sao lại phá tôi đến như thế
- Này các em dọn dẹp sao rồi. Bác bảo vệ gần.... Thầy giám thị đứng hình trước căn phòng làm việc của mình. Những quyển sách rớt khỏi kệ, sàn nhà bẩn không thể tả đã thế bàn làm việc bám đầy bụi
- Các... các em làm gì phòng tôi thế này. Hối lỗi kiếu đó đấy hả. Cuối tiết 5 các em ở lại cho tôi ai mà trốn về thì đừng trách
Lầm lũi bước ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lop-truong-va-toi/3236751/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.